Ngày của Mẹ, thấy nhân gian viết về Mẹ, mình đọc những cảm xúc ấy và cũng muốn viết về Mẹ...
Mình có đến
hai người mẹ: người sinh ra mình và người dưỡng dục mình. Ba má vẫn thường hay nói đùa rằng "công sinh không bằng công dưỡng".
Thế nhưng, mình thì lại thấy, sinh hay dưỡng đều vất vả như nhau.
Má mình, lấy chồng nhà nông khi tuổi đời còn rất trẻ. Nhà nông mà, làm bao nhiêu cũng không giàu được. Thế nên, nhà mình không giàu. Rồi ba má sinh ra một bầy con. Thế đó, hơn nửa đời lam lũ, ba má bán mặt cho đất, bán lưng cho trời để nuôi con. Không biết đến một cái bánh sinh nhật
là gì. Thậm chí ngày sinh nhật mà còn không biết được chính xác là ngày nào, huống hồ chi là
những thứ nghe có vẻ phù phiếm xa hoa và bị xem là lãng phí như tiệc sinh nhật. Với má và cả với ba, hạnh phúc là
khi thấy các con trưởng thành.
Ba má vẫn thường hay kể về những chuỗi ngày gian khổ của cả gia đình. Và lúc nào cũng vậy, cả ba và má đều không thể ngăn được những dòng nước mắt tủi thân lẫn hãnh diện. Tủi thân vì cái nghèo cái khó. Hãnh diện vì những gian nan đó đã được đền bù xứng đáng. Các con của ba má rất ngoan, lễ phép và giỏi lắm í :).
Mẹ mình, xa quê hương. Một thân một mình tảo tần nuôi thân, nuôi
con và gồng gánh cả gia tộc. Ngày này, mẹ vẫn tự hào vì còn có các con bên mẹ.
Mẹ vẫn tự hào vì các con của mẹ khôn lớn và giỏi giang.
Mẹ vẫn thường kể về những thăng trầm trong cuộc đời mẹ. Những khoảnh khắc tưởng chừng như cái chết cận kề năm ấy - cái năm mà mẹ vượt biên. Rồi mẹ đặt chân đến vùng đất được xem là thiên đường, là xứ sở của tự do - nước Mỹ. Thiên đường? Ừ nó cũng là thiên đường thật đấy! Nhưng với mẹ, lao vào công cuộc mưu sinh đã chiếm hết tuổi đời của mẹ. Một mình mẹ gánh cho cả anh chị em, gánh cho cả con cả cháu. Cũng như ba má, mẹ vẫn khóc mỗi khi kể con nghe những chuyện mẹ đã trải qua, để rồi hôm nay, mẹ nói rằng: Mẹ cảm thấy vui và hạnh diện lắm, vì các con đã không làm mẹ phiền lòng. Những gì mẹ đã hy sinh cho các con, mẹ thấy sự hy sinh đó rất xứng đáng!
Ba Má và Mẹ, sống đơn giản là thế, hy sinh là thế. Và các con của ba má,
các con của mẹ biết hết, hiểu hết. Chúng con biết những sự hy sinh ấy to lớn ngần
nào. Chúng con biết những vất vả trong những ngày gian khó ấy như thế nào. Và
dĩ nhiên, chúng con cũng biết cách làm cho ba má và mẹ luôn tự hào.
Thương cả nhà nhiều lắm lắm lắm <3
An Nguyen
Melbourne, 10
May 2015
No comments:
Post a Comment