Wednesday, September 2, 2015

Chuyện ta ở xứ người: 12 - Cái họ tên Việt

Thời trước, hễ nói đến việc đặt tên của người Việt mình, thì lúc nào cũng là "trai Văn, gái Thị". Chẳng hạn như: Nguyễn Văn A, Nguyễn Thị B. Và cái tên lúc nào cũng có ít nhất là 3 từ thì mới đúng "chuẩn". Còn nếu muốn cho tên đẹp hơn, long lanh hơn thì có thêm tên lót. Ví dụ như: Nguyễn Văn Quang Minh, Nguyễn Thị Hồng Đào.... Còn nhiều người lại thích đặt tên cho con theo một chuỗi các ước nguyện, khiến họ tên quá dài, dài đến nỗi mà không thể ghi được trên chứng minh thư. Chẳng hạn như Lê Hiếu Nghĩa Đệ Nhất Thương Tâm Nhàn [1]. Mặc dù họ tên dài và có ý nghĩa thật đó. Nhưng nói đến để làm gì???

Họ tên dài ngoằng thì rắc rối cũng nhiều thứ lắm.

Một,  đó, nó không thể nào ghi hết đầy đủ trên chứng minh thư hoặc một số loại giấy tờ kiểu có kích thước nhỏ giống chứng minh thư như thẻ học sinh sinh viên, giấy phép lái xe, thẻ thư viện, thẻ ngân hàng...

Hai, nó trở thành chuyện phiếm cho người ta. Mặc dù cái tên đẹp và mang nhiều ý nghĩa nhưng cũng không tránh khỏi những cái cười nhạo của bạn bè khi thầy cô gọi tên lên bảng trả bài, khi đi làm các loại giấy tờ cá  nhân khác... Rồi thì trở thành mục tiêu "gây cười" trên mạng nếu tên họ có chút hài hước....

Ở đây, mình nhấn mạnh đến sự phức tạp, rắc rối của họ tên mình khi mình sử dụng trong "môi trường tiếng Anh". Và mình tin rằng đó cũng là rắc rối chung của những người Việt khác, có họ tên hơi dài như mình. Họ tên đầy đủ của mình là Nguyễn Thị Từ An. Khi mình làm bất kỳ thủ tục gì, mình cũng muốn ghi tên họ theo "chuẩn của passport".
Bữa nọ, mình ghi "Nguyen Thi Tu An". Thế là bị họ mặc định mình tên Nguyen, họ An. Họ gọi theo trình tự của trời Tây. Cứ chữ đầu tiên là tên, chữ cuối cùng là họ. Thế đấy! Chắc tưởng mình người Tàu.

Bữa khác, khi mở tài khoản ở một ngân hàng. Mình ghi
                    Tên: Thị Từ An                     Họ: Nguyễn

Rồi họ đưa giấy hẹn là tuần sau quay lại lấy thẻ. Đến hẹn, mình quay lại. Họ hỏi mình tên gì, mình bảo là "An". Hỏi họ gì? Mình bảo là "Nguyễn". Họ đem một đống phong bì có đựng thẻ ATM ra và tìm kiếm trước mặt mình. Sau một hồi tìm kiếm, cô ấy bảo "thẻ chưa về", và hẹn tuần sau lại đến. Trong lúc tìm kiếm, mình thấy có 1 cái ghi là T Nguyen. Mình nghĩ có thể là của mình. Mình bảo là T Nguyen là của mình, vì mình thấy chữ T Nguyen trong tài khoản ngân hàng điện tử của mình. Cô ấy bảo là không phải, rồi hẹn mình tuần sau quay lại.

Một tuần sau đó, mình quay lại. Cô ấy lại tìm và bảo là chưa có. Và mình lại thấy cái T Nguyen còn nằm đó. Lần này, mình đã in cái thông tin trên ngân hàng điện tử và mang theo cả passport. Rồi mình khẳng định cái T Nguyen là của mình. Sau 1 hồi chần chừ, cô ấy mở cái thư và đối chiếu thông tin. Và, xem, nó là của mình. Thế đó, từ cái tên An đẹp đẽ đã bị chuyển sang T. Cũng với cái cách như vậy, mình đã nhận rất nhiều thư lẫn bưu phẩm với tên người nhận là Thi Nguyen. Đó, mình đó! Là Thi Nguyen!

Rồi một bữa khác nữa, mình nhận được vài cái thư ghi Thi Nguyen. Mình mặc định đó là thư của mình. Vì "nhà có 3 nàng tiên", chỉ có mỗi mình họ Nguyen. Thế là mình mở thư ra coi. Nội dung trong thư chả liên quan gì đến mình. Nó là thư của người ta. Trước đó, cũng có người Việt đã ở đây, tên họ cũng có 4 chữ cái. Và Thi Nguyen đó là của chị ấy! Trời ạ! Cứ tưởng của mình, mở coi ráo sạch. Lúc đó, cứ sợ bị.... kiện vì tội xâm phạm thư từ người khác :(

Tạch với cái cách ghi Thi Tu An, Nguyen. Mình chuyển sang cách ghi khác, ngắn gọn hơn với 2 từ thôi: An Nguyen! Haìz, vậy đi, cho nó không bị nhầm lẫn và cho nó ... Tây Tây luôn.

Thế là, khi đi đăng kí hội thảo quốc tế, mình cứ ghi An Nguyen trong tất cả các tài liệu liên quan. Rồi một lần qua hải quan của một nước nọ. Anh chàng hải quan đứng nhìn mình, rồi lại nhìn passport, rồi kiểm tra visa, rồi nó lại đòi thêm thư mời hội thảo. Thấy cái tên trong passport và trong thư mời khác nhau. Nó hỏi: "là mày hả?". Mình bảo ừ, mà nó cứ nghi vấn và chần chừ. Mình bảo: "không phải tao thì làm sao đại sứ quán cấp Visa cho tao đi được". Rồi mình lại lằng nhằng với nó 1 mớ về cái tên và họ thế này thế này. Mệt!

Rồi, mình lại rút kinh nghiệm là không dùng An Nguyen trong các giấy tờ như vậy nữa. Và lại thêm một sáng tạo mới trong cách ghi tên họ của mình để không bị tra vấn hoặc không bị gọi sai nữa.
            Tên: An Thị Từ                  Họ: Nguyễn
Hoặc là phải ghi thế này: Nguyen Thi Tu An (Surname - Middle names - First name)
Mai mốt, đặt tên cho con 2 chữ cái thôi. Giống như thằng cháu mình ấy "Võ Tony". 
Vậy đi cho nó phẻ!

Melbourne, September 2nd, 2015
An Nguyen



References:

[1] Xem thêm:  http://kenh14.vn/xa-hoi/hai-huoc-gia-dinh-dat-ten-cho-3-nguoi-con-dai-va-doc-nhat-viet-nam-20140815124432464.chn

No comments:

Post a Comment